Nguyên Thạch

Ôi Cố Hương

Quay bước viễn phương.
Về cố hương.
Tôi đi tìm lại những con đường.
Một thưở hoa niên buồn ánh mắt.
Nhuộm màu phượng đỏ.
Chạnh lòng thương.
 
Biền biệt trời quê.
Chuổi nhiêu khê.
Ngày ấy phân ly.
Lời hẹn thề.
Tuổi xuân ,nay tóc hoa màu bạc.
Đời vẫn xót đau.
Một lối về.
 
Đồi xưa hồ vắng,tiếng ve than.
Như khóc tình ai.
Phận lỡ làng.
Dạo ấy thiên thư tà áo trắng.
Tháng Tư vĩnh biệt.
Đời hợp tan.
 
Cô giáo ngày xưa miệng thật duyên.
Khi cười chúm chím hai đồng tiền.
Ôi thật đẹp đôi bên đại úy.
Hào hùng duyên sánh với nàng tiên.
 
Tháng Tư oan nghiệt.
Người hy sinh.
Vĩnh biệt cô tôi.
Vĩnh biệt tình.
Áo trắng từ đây cài hoa tím.
Âm thầm ước nguyện kiếp ba sinh.
 
Thầy tôi gầy guộc, giờ đã già.
Công ơn giáo dục.
Nối ông cha.
Lớn khôn con hãy là người tốt.
Công thành danh đạt,phải thật thà.
 
Tôi nắm tay gầy ,thấy mà thương.
Một đời đạm bạc sống nhẫn nhường.
Rêu phong trường cũ nghe buồn lạ.
Ngoài kia cờ rũ.
Mưa đỏ đường.
 
Nghẹn khúc tâm tư người viễn phương.
Màu tang loang lổ.
Chiều Quê hương.
Bên bờ ảo vọng.
Người vô vọng.
Chân bước xa dần.
Ôi cố hương. 
  
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 16.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ôi Cố Hương"